"Sống trên đời cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không"
Biết bao mùa thi đi qua rồi, bây giờ đã là một nhà giáo, mơ ước bồng bột ngày xưa ấy. Khi hoa phượng rực lóe cả góc trời. Chợt giật mình thảng thốt, tuổi xuân qua đi mau quá,hèn gì suy tư hằn rõ trên nét măt, ngổn ngang trăm mối. Thương quá học trò ơi! Em vội vã kịp thi Trên đường xưa nắng gắt Giữa trưa hè vội vã Bươn chải sớm ngược xuôi Thương quá học trò ơi! Như em ngày xưa ấy Cô đã từng rong ruổi Một thời ta theo đuổi Để có được bây giờ Giữa học trò bé nhỏ Có lúc cũng giật mình Ai còn như cô nữa Cùng em giữa mùa thi. Cố gắng lên trò ơi! Ngỏ như muốn gieo vào lòng tôi niềm thương da diết! Phượng đã nở rồi? Ve đã râm ran ? Vậy là cô cậu học trò sắp phải khăn gói hành trang lên đường tìm tương lai cho mình. Còn ai nữa trong cuộc đời đầy gian truân, mồ hôi pha lẫn nước mắt. Tìm lại chính mình giữa lo toan tất tả. Chúc các em tìm được chính mình trong muôn vàn bon chen...! "Sống trên đời cần có một tấm lòng, Để làm gì em biết không?"