Bài thơ gắn bó với cô Kim Hương hơn hai mươi bôn năm dạy học tại trường Tiểu học Đức Hòa
TRƯỜNG TÔI XƯA VÀ NAY
Ngày xưa thuở ấy năm nào Bồi hồi nhớ lại trường tôi bấy giờ Tường vôi rêu phủ ngói mờ Sân chơi sỏi đá, hàng rào tre gai Bàn cô viết gỗ sơn mộc mạc Ghế em ngồi cao thấp chưa ngay Đông về gió rít bờ vai Bao ngay nắng rọi những đôi má hồng.
Nhắn ai dừng lại mà trông Trường tôi nay đã đổi thay khác rồi. Bê tông hóa đường em đến lớp Cổng uy nghi vẫy gọi đón chào Tường bốn phía hàng rào thẳng tắp Bóng cây xanh rợp mát giữa nắng vàng Sân sỏi đá giờ không còn nữa Như tấm thảm dài sắc gạch hồng tươi. Trên bục giảng bàn thầy trang trọng Ghế em ngồi thẳng tắp từng đôi Có ánh điện khi trời không đủ sáng Cửa kính khuy cài khi đông lạnh gió về. Còn chưa hết biết bao thay đổi Nhà chức năng, sân tập, vườn hoa Công trình phụ cho các em sinh hoạt Sạch sẽ khang trang lịch sự, văn minh.
Đông quê phong cảnh hữu tình Ngôi trường Tiểu học Đức Hoà là đây Trải qua vất vả tháng ngày Nhân dân góp sức, chính quyền dựng xây. Xin nhắn gửi với người, với bạn Ghé về thăm trường Tiểu học Đức Hoà Nay đẹp lắm và còn hơn thế nữa Bao tấm lòng chia sẽ ở muôn nơi Đang hướng tới về nơi nguồn cội Báo đáp đền ơn thắp sáng tình đời.
Nguyễn Thị Kim Hương (Giáo viên đã gắn bó với ngôi trường thân yêu hơn hai muơi bốn năm)