Mẹ mất vì bệnh tim, bé 3 tháng tuổi nguy kịch vì bị xuất huyết giảm tiểu cầu

Mẹ mất vì bệnh tim, bé 3 tháng tuổi nguy kịch vì bị xuất huyết giảm tiểu cầu
Người mẹ vĩnh viễn ra đi sau một cơn đau tim đột ngột, để lại đứa con thơ mới tròn 3 tháng tuổi. Đứa trẻ vô tội cũng đang từng ngày chiến đấu với căn bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu để giành giật sự sống cho mình.

Mới 3 tháng tuổi, bé Nguyễn Duy Nhật con của anh Nguyễn Duy Luân (SN 1989) và chị Hồ Thị Hiền (SN 1989 ở xóm 7, xã Quỳnh Hậu, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An) đã phải mồ côi mẹ, bé từng ngày khát sữa...

 

Chị Hồ Thị Hiền vĩnh viễn ra đi sau một cơn đau tim. Để lại đứa con thơ đang khát khao dòng sữa mát từ người mẹ khi cháu mới trong 3 tháng tuổi. Điều đắng cay hơn, hiện cháu Nhật cũng đang từng ngày chiến đấu với tử thần để giành giật sự sống cho mình vì căn bệnh xuất huyết giảm tiều cầu dạng hiếm gặp.

 

Đôi mắt thẫn thờ nhìn lên chiếc bàn thờ lập vội của người vợ trẻ, anh Luân nghẹn ngào: “Khi sinh thằng cu ra được mấy ngày, thì các bác sĩ mới phát hiện bệnh của vợ em. Theo chỉ dẫn của bác sĩ gia đình đã đưa vợ em đi Hà Nội để điều trị. Họ cho biết vợ em bị bệnh tim bẩm sinh, thông liên thất hở van 3 lá rất phức tạp. Nhưng do sức khỏe vợ em quá yếu sau khi sinh con, thêm vào đó chi phí cho ca phẫu thuật quá lớn (70 triệu đồng - PV) nên …em đành đưa vợ về quên chờ phép màu”, nói đoạn anh Luân cố quay mặt đi để giấu những giọt nước mắt đang chảy dài trên khuôn mặt của mình.

 

Giờ vợ đã mất, một mình anh vừa trông con bị bệnh dường như Luân chưa có lối thoát.
Giờ vợ đã mất, một mình anh vừa trông con bị bệnh dường như Luân chưa có lối thoát.

 

 

Luân và Hiền đến với nhau cũng trong cảnh khốn khó trăm bề. Gia đình hai bên nội ngoại đều nghèo như "chị Dậu" năm xưa. Vì vậy cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ quanh năm trong cảnh thiếu thốn. Đặc biệt, từ khi chị Hiền mang thai cháu Duy Nhật, sức khỏe của ngày một suy yếu trầm trọng. Chị không thể làm được các công việc nặng nhọc. Cũng từ đó mọi lo toan cho cuộc sống gia đình, chi tiêu trong nhà đều trông chờ vào những ngày công đi phụ hồ của anh Luân.

 

Đau ốm thường xuyên nhưng cũng vì điều kiện gia đình quá khó khăn nên người chồng chưa thể một lần đưa vợ mình đi tái khám. Chỉ đến lúc chị Hiền chuẩn bị sinh cháu Duy Nhật, do sức khỏe quá yếu nên chị Hiền được đưa ra bệnh viện đa khoa huyện Quỳnh Lưu để theo dõi. Tại đây qua các biểu hiện lâm sàng, thăm khám các bác sĩ cho biết chị Hiền mắc bệnh tim bẩm sinh. 

 

Luân bế con đứng trước bàn thờ vợ.
Luân bế con đứng trước bàn thờ vợ.

 

 

Vượt qua muôn ngàn đau đớn và có thể ảnh hưởng đến tính mạng vì bệnh tật nhưng người mẹ trẻ vẫn cố gắng vượt cạn và sinh hạ cháu Duy Nhật rất kháu khỉnh. Ngày đứa con chào đời cũng là lúc chị phải chuyển gấp ra bệnh viện ở Hà Nội theo yêu cầu của bác sĩ để điều trị căn bệnh tim.

 

Do mất qúa nhiều sức trong khi vượt cạn. Những thời khắc hạnh phúc ngắn ngủi được ở bên con trai chị còn chưa ôm được nó vào lòng, chưa được ngắm nó thật lâu sau những tháng ngày chờ đợi. Người mẹ trẻ đã phải xa con vì bệnh tình quá nặng.

 

Ở nhà cháu Duy Nhật cũng thường xuyên quấy khóc. Đặc biệt trên cơ thể xuất hiện ngày càng nhiều các vết bầm tím. Sức khỏe của cháu càng suy giảm. Qúa lo lắng cho con, người bố nghèo vội vã chạy vạy vay mượn ôm con vào bệnh viện. 

 

Anh Luân bế con mà lòng nghẹn ngào khi cháu đang mắc bệnh chưa biết phải xoay xở ra sao.
Anh Luân bế con mà lòng nghẹn ngào khi cháu đang mắc bệnh chưa biết phải xoay xở ra sao.

 

 

“Khi đó vợ em đang điều trị tại Hà Nội thì ở nhà cháu cũng phải vào bệnh viện nhi Nghệ An để chạy chữa. Các bác sĩ nói nó bị xuất huyết giảm tiểu cẩu dạng hiếm gặp cần phải điều trị khẩn cấp nếu không sẽ ảnh hưởng đến tính mạng. Em nghe mà như chết đi nửa người. Còn vợ em ở Hà Nội các bác sĩ cũng bảo phải phẫu thuật nếu không …”, Luân xúc động, nhớ lại những giây phút nghe tin hai người anh thương yêu nhất đều nguy hiểm đến tính mạng.

 

Sóng gió cuộc đời cứ dồn dập đổ ập xuống căn nhà nghèo khó của đôi vợ chồng trẻ. Một mình Luân gắng gượng. Luân như con thoi lúc ra thăm vợ khi lại về với con. Sau khi được điều trị cơ bản, sức khỏe chị Hiền cũng dần có dấu hiệu hồi phục. Nhưng chị vẫn chưa thể tiến hành phẫu thuật được. Một phần do sức khỏe yếu sau khi sinh con, một phần chi phí cho ca phẫu thuật quá lớn nên gia đình tạm thời đưa chị về nhà để theo dõi.

 

 

Cùng thời gian đó, cháu Duy Nhật cũng được đưa về nhà để tiếp tục theo dõi bệnh tình. Những thời khắc ngắn ngủi được ở bên con trai. Chưa kịp cho con bú một lần thật thỏa cơn đói lòng, chưa kịp trao cho nó thật nhiều cái hôn, chưa kịp yêu thương với những tháng ngày mong đợi … thì chị Hiền đã vĩnh viễn ra đi sau một cơn đau tim đột ngột.

 

 

“Trước khi mất vợ em ôm con vào lòng nói: Nếu lỡ em có chuyện gì thì anh phải nuôi dạy con thật tốt, thật khỏe mạnh. Anh cố gắng cho con ăn học nên người để có việc làm. Chứ đừng nghèo như vợ chồng mình khổ lắm. Em còn bảo đừng nói gở nữa thì hôm sau cô ấy ra đi thật”, ôm chặt đứa con trai bé bỏng vào lòng, Luân nước mắt lăn dài trên đôi gò má.

 

Từ ngày mẹ mất, cháu Duy Nhật quấy khóc nhiều hơn. Dường như đứa trẻ thơ vô tội cảm nhận được sự thiếu thốn hơi ấm từ lòng mẹ. Những tiếng ru ầu ơ trong cơn gió lạnh không còn để sưởi ấm nó những đêm đông. Phần cũng vì bệnh tình của cháu ngày một tiến triển xấu hơn. 

 

Căn nhà rách nát của anh Luân giờ ngày đang chờ sập, trong khi đó đứa con vẫn đang mang bệnh.
Căn nhà rách nát của anh Luân giờ ngày đang chờ sập, trong khi đó đứa con vẫn đang mang bệnh.

 

 

“Bây giờ nó khóc nhiều lắm, ít ăn lại có một số vết thâm xuất hiện trở lại. Em sợ lắm”, Luân xúc động. Người cha nghèo cố bón cho con ít sữa nhưng nó chẳng chịu ăn, cứ khóc ngằn ngặt. Những giọt nước mắt cứ lăn dài trên khuôn mặt của người cha nghèo xác xơ, rồi những giọt nước mắt ấy lại nhỏ xuống trên đôi má đỏ hây của đứa trẻ. Anh khóc vì thương con, thương vợ, vì xót xa cay đắng cho gia cảnh nhà mình.

 

Ầu ơ… Con ơi con ngủ cho ngoan…! Bên bàn thờ của người vợ trẻ, Luân cố ôm thật chặt, cố ôm con thật lâu vào lòng ru cho nó ngủ. Tiếng ru con của người cha nghèo làm nghẹn đắng, lấy đi nước mắt của chúng tôi. Tiếng ru vọng dần xa, buốt lạnh trong cơn gió đông đang rít mạnh bên vách nhà cũ kỹ….

 
 

Tác giả bài viết: Dương Thị Soa